Lượt xem: 469
Cách đây một thời gian có một chủ đề rất nổi, “Cô gái xuất sắc về mọi mặt tại sao lại không có bạn trai?”
Phía dưới có mấy ngàn bình luận, trong đó có một câu mà tôi rất ấn tượng: “Có lẽ là vì chưa gặp được người khiến tôi không thể không có anh ấy”.
Con gái thời nay, tiền có thể tự kiếm, nước có thể tự vác, cái còn thiếu duy nhất chính là một người có thể hiểu cô ấy lạnh hay nóng, khiến cô ấy vui vẻ. Độc thân nhiều năm như vậy, đi qua nhiều con đường như vậy, cũng gặp được rất nhiều người, nhưng đôi khi cũng sẽ bối rối không biết, rốt cuộc là tôi đang đợi người như thế nào?
Có người nói, một mối tình đẹp nhất định phải có tiền. Kết hôn không phải là sống trong lâu đài trên cát, không phải hoa trong gương trăng dưới nước; mà là củi gạo dầu muối ở đời thực, tất cả những thứ này đều không thể tách rời khỏi tiền. Nhưng mục đích để nói đến tiền không phải là bạn có nhiều hay ít tiền, cái quan trọng nhất đó là xác định xem khái niệm chi tiêu của hai người có hợp nhau hay không, và liệu rằng hai người có cùng tam quan hay không.
Đối với tôi mà nói, thay vì đánh giá tài sản hiện tại của đối phương, thì cái mà tôi cảm thấy quan trọng hơn đó là anh ấy có nỗ lực, có chăm chỉ để lập kế hoạch cho tương lai của hai người hay không.
Người mà tôi mong đợi không cần phải giàu có, nhưng anh ấy phải sẵn lòng vì tôi mà cố gắng, không cần phải vẽ ra một chiếc bánh lớn, mà hãy dùng hành động thực tế để nói với tôi rằng anh ấy là một người xứng đáng để tôi dựa vào.
Chúng tôi có công việc và xã giao của riêng từng người, cùng dìu nhau trên con đường trưởng thành, nhưng cũng có thể làm một đứa trẻ khi đứng trước đối phương, độc lập nhưng cũng thân mật, yêu thương nhưng có tự do, không đấu trí so gan, không ngờ vực hoài nghi, chỉ có vì nhau và dựa dẫm vào nhau.
Thế giới này có rất nhiều người thông minh, nhưng lại không nhiều người thật sự quan tâm đến bạn. Người mà tôi muốn ở bên trong suốt quãng đời còn lại, không cần phải là người thông minh, nhưng phải là người có thể trân trọng và thông cảm cho tất cả những điều tôi đã bỏ ra vì anh ấy.
Anh ấy nhất định phải hiểu rằng tôi đã gom góp rất nhiều dũng khí để bước về phía anh ấy, và tôi hi vọng biết bao sẽ cùng anh ấy đi qua những khốn khó của phần đời còn lại.
Tôi có thể vì anh ấy mà bỏ qua những điều tốt đẹp hơn để ứng phó với những vụn vặt tầm thường trong cuộc sống, nhưng anh ấy không thể coi đó là lẽ đương nhiên; tôi cũng có thể vì anh ấy mà chịu đựng mười tháng vất vả mang thai, đi lại từng vòng trong phòng chờ sinh, nhưng anh ấy nhất định phải hiểu rằng, để một cô gái trở thành một người mẹ có bao nhiêu khó khăn.
Chúng tôi sẽ cùng nhau đồng cam cộng khổ, chia ngọt sẻ bùi trên con thuyền nhỏ hôn nhân; chứ không phải là tất cả những tủi thân đều để tự tôi gánh.
Lúc nhỏ luôn mơ ước tìm được một người đẹp trai giống như bước ra từ trong truyện tranh, nhưng càng lớn thì lại phát hiện, hóa ra trái tim sẽ tốt hơn ngoại hình, và thấu hiểu thì quan trọng hơn tình yêu. Có người rất đẹp, nhưng luôn hướng về người khác, và có người thì không đẹp đến vậy, nhưng lại toàn tâm toàn ý với bạn.
Anh ấy biết vẻ hiểu chuyện của bạn là sự bất lực do trưởng thành ép buộc, anh ấy hiểu vẻ chín chắn bên ngoài của bạn chỉ là giả vờ mà thôi, thật ra bạn vẫn nhát gan và trẻ con lắm, anh ấy có thể nhìn thấu được nụ cười của bạn là vui vẻ hay nỗi buồn không cách nào nói ra thành lời.
Anh ấy có thể sẽ vụng về không biết cách nói chuyện, nhưng anh ấy sẽ ôm chặt bạn, khi bạn cần sẽ cho bạn một bờ vai để bạn thoải mái khóc một trận; anh ấy sẽ bao dung những lần bạn nghĩ một đằng nói một nẻo, hay thỉnh thoảng bạn nũng nịu, tâm trạng không vui, anh ấy sẽ cho bạn cảm giác an toàn; các bạn cũng sẽ có cãi vã, nhưng sẽ không lạnh lùng hay dùng bạo lực; gặp được nhau vốn đã khó, tại sao lại phải lãng phí thời gian để tranh cãi hay giận dỗi chứ?
Trong mắt người khác bạn là người chín chắn, mạnh mẽ và có sự nghiệp, nhưng chỉ có anh ấy, mãi mãi xem bạn là một cô công chúa nhỏ không rành sự đời mà nuông chiều bạn.
Tôi thường hay nghe được một câu thế này: “Chẳng lẽ một mình cậu không cảm thấy cô đơn sao?”. Nói thật, vẫn sẽ cảm thấy cô đơn chứ, nhưng đó không phải là lí do để chúng ta tùy ý bước vào một mối quan hệ hôn nhân.
Hôn nhân là lời cam kết của bản thân dành cho nửa phần đời còn lại, chúng ta không cần phải vì bất cứ ai hay bất cứ việc gì mà chọn kết hôn, cũng đừng vì tuổi tác hay những lời bịa đặt nhảm nhí mà lựa chọn tạm bợ.
Giống Nhan Như Tinh đã nói trên ⟪Kỳ Ba Thuyết⟫: “Em không qua lại với nhiều đàn ông, em cũng không cần yêu đương với người khác, em chỉ cần cùng anh trải qua tình yêu. Có lẽ anh đã đi khắp thế giới này, gặp được rất nhiều người, nhưng anh cũng là lần đầu tiên gặp được người như em, chúng ta đều là lần đầu yêu đối phương, anh hãy yên tâm, chúng ta đều là lần đầu mà, nên xin anh chỉ giáo nhiều hơn nhé”.
Nếu có một ngày tôi thật sự phải kết hôn, vậy thì nhất định là vì để bản thân tôi có thể sống tốt hơn nữa. Mặc dù tôi sống một mình cũng rất tốt, nhưng hai người thì cũng không tệ mà nhỉ.
Chúng ta sẽ cùng đi dạo phố, cùng ăn một phần bánh quẩy sữa đậu nành bình thường, cùng đi siêu thị, nghiên cứu xem hôm nay ăn gì, mùa hè đi ngắm biển, mùa đông đi trượt tuyết. Em hi vọng rằng, sau khi gặp được anh, những giọt nước mắt của em sau này đều là những giọt nước mắt ngọt ngào, và chúng ta có thể viết nên những hạnh phúc ngày càng dài hơn.
Các cô gái thân mến, bạn vẫn còn trẻ, cho nên đừng sợ hãi, hãy cứ trải nghiệm, trưởng thành, hối hận, sau đó đứng lên, làm những điều bạn muốn làm, yêu người mà bạn muốn yêu chứ không phải là “đúng” người trong mắt người khác, có muộn hơn nữa thì cũng phải gả cho tình yêu nhé. Có thể gặp được anh ấy sẽ rất muộn, nhưng tôi tin anh ấy sẽ cùng bạn đi rất lâu.
Ngôi sao biết trò chuyện, hòn đá sẽ nở hoa, sau khi băng qua những cơn mưa dầm ngày hạ và những trận bão tuyết ngày đông, người đó cuối cùng cũng sẽ đến. Mong cho mỗi một người các bạn, trong biển người mênh mông nơi đầu phố, có thể gặp được người đã định sẵn trong sinh mệnh, cùng nhau bạc đầu giai lão.